Bạn có bao giờ nghĩ rằng một quả trứng có thể mang lại cho bạn một bài học nhân văn sâu sắc? Hãy cùng tôi theo dõi câu chuyện về người bán trứng nghèo và người phụ nữ giàu có sau đây.
Mặc cả giá trứng
Một ngày nọ, một người phụ nữ giàu có đi qua một gánh hàng rong. Cô ta nhìn thấy một người đàn ông già nua đang bán trứng. Cô ta tiến lại gần và hỏi:
Anh bán trứng với giá bao nhiêu?
Người bán trứng trả lời:
Mỗi quả trứng là 5 rupee (~VND 1500), thưa bà.
Người phụ nữ liền mặc cả:
Anh bán cho tôi 6 quả trứng với giá 25 rupee (~VND 7000) đi. Nếu không tôi sẽ đi mua ở chỗ khác.
Người bán trứng thở dài và nói:
Được rồi, bà cứ lấy đi. Có thể đây là một khởi đầu tốt vì hôm nay tôi chưa bán được quả trứng nào.
Người phụ nữ lấy trứng và đi về với cảm giác mình đã thắng được người bán.
Ăn nhà hàng sang trọng
Người phụ nữ giàu có lên xe hơi sang trọng của mình và đến một nhà hàng cao cấp cùng bạn của cô ta. Họ gọi nhiều món ăn ngon và đắt tiền nhưng chỉ ăn một ít và để lại phần lớn. Sau khi ăn xong, họ trả hóa đơn 1400 rupee (~VND 400.000) và để lại tiền thừa cho chủ nhà hàng.
Chủ nhà hàng nhận tiền và cảm ơn họ. Đối với ông ta, đây là một việc bình thường. Nhưng đối với người bán trứng, đây là một việc rất đau lòng.
Sự khác biệt giữa lòng tự trọng và sự hào phóng
Bài viết này muốn chia sẻ với bạn một bài học nhân văn về cách chúng ta đối xử với những người xung quanh. Tại sao chúng ta lại thường mặc cả giá cả với những người nghèo khó? Và tại sao chúng ta lại thường lãng phí tiền bạc với những người giàu có?
Quyên thường mua hàng từ những người nghèo với giá cao, dù Quyên không cần hàng hóa đó. Đôi khi Quyên còn trả thêm tiền cho họ. Khi ai đó hỏi Quyên tại sao làm vậy, Quyên trả lời:
“Đó là một hình thức từ thiện được gói gọn trong lòng tự trọng đó bạn à”.
Phương Quyên tự truyện.